Thursday, August 23, 2012

NGOÀI HOA KỲ KHÔNG AI ĐỦ KHẢ NĂNG ĐƯƠNG ĐẦU VỚI THẾ LỰC HUNG HĂNG TRUNG CỘNG



Image du profil

LÝ ĐẠI NGUYÊN


 
 Một sự kiện chính trị có ý nghĩa biểu tượng của giai đoạn mới tại Việtnnam. Ngày 17/08/2012, Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Hoakỳ tại Việtnam, ông  David Shear và phái đoàn đã có chuyến thăm và thảo luận với hai nhân vật tiêu biểu của khối người “Không Chấp Nhận Chế Độ Cộng Sản Việtnam” tại Saigòn. Khác với những người phản tỉnh, phản kháng, hay là đối lập với nhà cầm quyền Hànội đương nhiệm, mà các viên chức Mỹ thường gặp. Đó là vị lãnh đạo Đại Khối Dân Chúng Phật Tử Việtnam, Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất -  Một Giáo Hội Truyền Thống Dân Lập – Bị cấm sinh hoạt. Ngài đã bị Đảng và Nhà Nước Việtcộng đàn áp cầm tù nhiều năm, nay còn đang bị quản chế dài hạn tại Thanh Minh Thiền Viện. Hai là người sáng lập Phong Trào Nhân Bản, Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, cựu tù nhân lương tâm, vẫn còn bị giam lỏng tại gia. Đại sứ David Shear được mô tả là đã tái khẳng định lập trường của Mỹ về Nhân Quyền và Dân Chủ Hóa Việtnam với 2 vị nói trên.


Thực ra Hoakỳ đã nhập nội Việtnam, biến Mỹ thành một đối tác không thể thiếu của Việtnam,  cả về kinh tế lẫn hợp tác quốc phòng đã được nâng lên tầm cao. Nhưng về mặt chính trị, Mỹ- Việt vẫn không thể là Đồng Minh của nhau, dù tình thế ở Biển Đông hiện nay, Việtnam rất cần trở thành Đồng Minh Chiến Lược của Mỹ, để được “Đứng Trong Chiếc Dù An Ninh” của Mỹ, như Philippines, Nam Hàn, Nhật Bản, Đàiloan…nhằm ngăn thế lực xâm lăng, bành trướng của Trungcộng. Sở dĩ các nước trên đây dễ dàng là Đồng Minh của Mỹ, vì họ là các nước Dân Chủ, còn Việtnam vẫn chỉ là một nước Cộng Sản Độc Tài Toàn Trị, nên dù muốn và cần, chính quyền Mỹ cũng không thể qua mặt Quốc Hội và Công Luận Mỹ để viện trợ Quân Sự, hay là bán những võ khí sát thương tối tân cho một nước Cộng Sản, vẫn còn là Đồng Chí trung thành với Trung Cộng, một cường quốc đầy tham vọng Đế Quốc Bành Trướng hiện nay được.

Nhưng vì nhu cầu chuyển trục chiến lược toàn cầu của Mỹ từ Tây sang Đông, Hoakỳ rất cần có Việtnam đủ mạnh, rồi cùng với khối Asean có sức hóa giải tham vọng bành trướng của Bắc Kinh.  Chính vì vậy mà chính quyền Mỹ đã từng bước dùng kinh tế, tài chánh, văn hóa và cả quốc phòng, nhằm kéo Việtnam từ từ ra khỏi sự lệ thuộc trực tiếp vào Trung cộng. Nhưng Việtcộng vì tham nhũng, ngu dốt, độc ác đã tự biến thành kẻ thù của toàn dân, rồi nhìn đâu cũng thấy toàn là kẻ địch cần phải tiêu diệt, nên đảngViệt cộng vẫn phải dựa vào Trung Cộng để Vi Phạm Nhân Quyền một cách có hệ thống, trầm trọng. Cuối cùng Hoa Kỳ buộc phải đặt điều kiện duy nhất cho Việtcộng là phải thực sự tôn trọng nhân quyền của chính dân chúng mình thì Mỹ mới có thể tiếp giúp toàn diện cho Việtnam về mặt võ lực được. Ngoài các Thượng Nghị Sĩ Mỹ gợi ý, đặt ưu tiên về Nhân Quyền để cung cấp võ khí cho cộng sản Việtnam, ngày 01/ 02//2012, trợ lý ngoại trưởng Mỹ, đặc trách Á châu- Thái Bình Dương, Kurt Campbell tới thăm Việtnam đã nhấn mạnh rằng: “Muốn Hoakỳ và Việtnam tiến đến một tầm cao mới thì cần phải có những bước có ý nghiã về phiá Việtnam, là giải quyết quan ngại về Nhân Quyền, những thách thức có hệ thống liên hệ đến tự do bày tỏ ý kiến và tự do tổ chức”.

Trung cộng có thể rộng tay để yên cho chính phủ Hànộì trở thành đối tác kinh tế, liên hệ quốc phòng rộng rãi với Mỹ, còn về mặt Nhân Quyền thì đây là tử huyệt của Việtcộng và cũng là tử huyệt của Trungcộng, nên Trungcộng không những cố vấn cho Việtcộng, mà còn có thể trực tiếp hợp tác với các cơ quan an ninh đảng và chính quyền các cấp để thẳng tay đàn áp nhân quyền, một cách có hệ thống và theo quán tính căm thù của người cộng sản nữa. Thế nên mặc cho chính phủ, chính giơí, dư luận Hoakỳ, và công luận Quốc Tế có lớn tiếng lên án Việtcộng đàn áp bỏ tù hàng loạt những nhà đấu tranh cho dân chủ, những blogger đòi tự do ngôn luận, công bằng và công lý cho toàn dân. Dù rằng hàng năm Hoa Kỳ và Việtcộng có các cuộc đối thoại thường xuyên về nhân quyền, nhưng cũng chỉ để nói cho qua chuyện. Rõ ràng là Trung cộng đang dùng mối sợ hãi của bọn tay sai Việtcộng về việc “Tôn Trọng Nhân Quyền” để cản trở mối bang giao Mỹ - Việt. Phải chăng ông đại sứ Mỹ tại Việtnam, người trực tiếp thực hiện chính sách Mỹ tại Việtnam  đang phá thế “cản chân Mỹ của Trungcộng” bằng cách đến nói trực tiếp với các thế lực của toàn dân Việtnam, qua vị lãnh đạo tinh thần tôn giáo và người đứng đầu một phong trào chính trị, để khẳng định rằng: “Đường lối của Hoakỳ là nhất quán: Quan hệ Kinh Tế, Quân Sự phải đi kèm với Dân Chủ và Nhân Quyền”.

Trong cuộc phỏng vấn của phóng viên Ỷ Lan, Đài RFA, Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ chân tình lên tiếng: “Tôi cũng nói với ông Đại Sứ, và ông cũng đồng ý, về  vấn đề Biển Đông: Bây giờ ngoài Hoa kỳ ra thì không ai có khả năng đương đầu với thế lực hung hăng của Trung Quốc hiện giờ. Nói cho đúng ra thì (Mỹ) cũng có quyền lợi ở Biển Đông. Nếu Biển Đông mất thì cũng kẹt cho Hoakỳ. Sự lưu thông ở Biển Đông nhất định là trở ngại. Thành ra Hoakỳ có giúp Viêtnam thì cũng như tự giúp mình nữa thôi. Chứ không chỉ toàn giúp Việtnam không”. “Ông chủ tịch Trương Tấn Sang nói, trước đây có một vài con sâu, bây giờ có cả một bày sâu. Bây giờ để cho nó phát triển ra một đoàn sâu thì chết. Như vậy là ông chủ tịch nước đã thấy vấn đề, đã thấy vấn đề rồi chắc chắn cũng phải lo. Lo không cái gì hơn là thật sự bắt tay với Hoakỳ. Ngoài Hoakỳ ra không thể nhờ ai được đâu. Bây giờ thực sự muốn giao thiệp lâu dài, kết bạn lâu dài là phải Dân Chủ Hoá chứ không còn con đường nào khác. Trước sau gì rồi cũng phải dân chủ hoá”.

Dân chủ hóa là việc phải tới với Việtnam và tới với Toàn Cầu. Nhưng khi chính quyền còn trong tay bọn Việtcộng thì họ vẫn tìm mọi cách để kéo dài thời gian cầm quyền của họ, được bao nhiêu, hay bấy nhìêu. Hiện nay đảng Việtcộng đang phát động phong trào “Phê Bình và Tự Phê Bình’ để Thanh Trừng Đảng Viên từ Bộ Chính Trị đổ xuống. Nhưng tuyệt đối họ không nhắc tới Đại Họa Trung Cộng đang Bành Trướng ở Biển Đông và Tàm Thực Trên Toàn Cõi Việtnam. Như vậy rõ ràng, cánh thân Trung Cộng đang nắm quyền uy của đảng, nhân danh “Chống Tham Nhũng”, “Củng Cố Đảng” để làm tay sai cho Trungcộng, nhằm chống chủ trương Dân Chủ Hóa Việtnam, Đông Nam Á và Toàn Cầu, chống kế hoạch chuyển trọng tâm chiến lược toàn cầu của Mỹ từ Tây sang Đông để ngăn Bành Trướng Trung Cộng, buộc Trung Hoa phải Dân Chủ Hoá để trở thành một cường quốc có trách nhiệm với Hoà Bình, An Ninh Á Châu và Toàn Thế Giới. Đây là thách thức hàng đầu của Hoakỳ trong lúc này, và đó cũng là ý nghĩa của cuộc gặp và thảo luận của ông đại sứ Mỹ, David Shear với Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ và chính tri gia, Bs Nguyễn Đan Quế ở Saigòn. LÝ ĐẠI NGUYÊN – Litlle Saigon ngày 21/12/2012

Bình Luận Gia Lý Đại Nguyên  

HÔM QUA TÔI GẶP XÁC NGƯỜI

Hôm nay tôi gặp xác người
Nằm co ro chết một trời đớn đau
Kia ôi ! xác chết đồng bào
Thịt da cháy bỏng lở loang hình hài


Một người Mẹ tự đốt kêu oan
Mẹ thét gào nước mất nhà tan
Thương thân con ngục tù lao lý
Trước cảnh đời dân tộc lầm than

Người con gái tóc dài buông thả
Xác thân em ngã xuống thảo nguyên
Còn loang lỗ thịt da lửa cháy
Một thông điệp lên án bạo quyền

Photo : Dolkar Tso, self-immolated on August 7, 2012, near Tsoe Monastery.
Her father's  name is Dukgya Kar, mother's name is Sanggye Tso, and her hasbund's name is Sanggye Thundhup. 
Their doughter's name is Wanthai Tso and 5 she  is years old. Their son's name is Yulgyal and he is 2 years old.
She was born in Dhasar village. She was married in Warma Ghanma village.
On August 7, 2012, she got in Tsoe Monastery, and after prayers in their monastry, she came near white stupa, removed her clothes and and put her body on fire. Few people came to put the fire off.
Then several monks from Tsoe Monastery came there and she said to them : "please, please, please, I don't want to go in Chinese hands. Don't give me to Chinese, better kill me by stones. Hite the stones on my head to kill me, please.
So monks had pity of her and took her body to the monastic office.
After few hours many people came from her family and from her village.
People from her village said it is dangerous for monks to keep her here in the monastery, so it's better to take her home. But monks said ; "you are can not keep her as well as we keep her here".
After long discussions,  her family final took her to her village. She passed away on the road.

Người đã chọn hiến thân làm ánh đuốc
Soi đất trời nhân loại lương tri
Người đã chọn chết vì sự sống
Không cam lòng nhìn Tổ Quốc hư  vong

Cùng một lúc 2 người đàn bà chết
2 góc trời một nỗi đau chung
Khác tiếng nói cùng tiếng kêu thống hận
Dân tộc đang quằn quại dưới gông cùm

Tibetan đuốc sáng rực trời đông
Tibet ơi ! Việt nam chung lòng
Chung lời nguyền rửa nhục núi sông
Trải thân này dù bão táp cuồng phong

Một tiếng nức nghe hồn dâng máu lệ
Khóc thương người vì dân tộc hy sinh
Khóc dân ta cùng xiềng xích quanh mình
Thân đàn bà trước vận nước điêu linh

Ôi ! Người đàn bà tự đốt cháy đen
Người nằm xuống cho lương tâm đứng dậy
Kìa ánh đuốc làm buồng tim bỏng cháy
Kia xác người giục nhân loại dậy đi
Người Tây Tạng lưu vong biểu tình phản đối trước văn phòng LHQ tại Nepal (Reuters)
 Thế giới ơi ! Đây tiếng gào Tibet
Nhân loại ơi ! Đây tiếng thét Việt Nam
Hỡi đàn bà cùng nuôi chí dọc ngang
Góp máu đào thề tô điểm giang san
 
 Lê Chân
 Tiếng M Gi T Ngàn Năm Lch S
Tiếng Mẹ gọi từ ngàn năm lịch sử:
"  Trổi dậy con giặc dày xéo non sông 
Thúc giục con bừng lửa cháy trong lòng
Cơn quốc biến phải liều mình cứu nước

Cơn quốc biến hô vang lời quyết chiến
Đứng lên con vì tổ quốc hưng vong
Đứng lên con làm rạng giống Lạc Hồng
Việt Nam hỡi ơi hồn thiêng bất diệt,

Thức dậy con giặc tràn sang chém giết
Vạn sinh linh quặn oại với đau thương
Tĩnh đi con một giấc ngủ miên trường
Hãy trổi dậy lao mình ra phía trước

Ta liều thác quyết đền ơn đất nước
Trước gian nan xin hãy ngẩng cao đầu
Nay nước nhà đang gặp cảnh bể dâu
Ta thà chết không cúi đầu khuất phục

Da ngựa bọc thây hỏi ai vinh ai nhục
Quốc phá gia vong hào kiệt ở đâu ?
Hỡi sỉ phu sao bỏ ngỏ tuyến đầu
Cơn quốc nạn tủi nhục nào hơn nữa


Tiếng kêu Mẹ như một lời khấn hứa
Đứng lên con tổ quốc đợi chờ ta
Góp bàn tay thề cứu lấy sơn Hà
Để dân chủ nở hoa hồn dân tộc

Rồi đến lúc nước nhà qua tang tóc
Con được nằm trong đất mẹ bao la
Mẹ ôm con trong suối lệ chan hòa
Lời nhắn nhủ này quốc gia là trọng

Quê hương ta đó một thời vang bóng
Hòn ngọc viễn đông rạng rở  góc trời
Nay giặc về gây tang tóc nơi nơi
Mẹ ơi mẹ mẹ muôn đời phải sống

Lê Chân
 Của Mẹ Blogger Tạ Phong Tần
                                                                                               
Tạ Phong Tần ! Em ở đâu
Xác Mẹ đang nơi này
Mặt lửa đốt cháy đen
Hồn uất hận dâng đầy

Tần ơi  ! Nơi lao lý
Sau song sắt đọa đày
Em dâng tràn uất hận
Thảm cảnh này ai gây ?
 
Mẹ tự đốt hay bạo quyền thiêu hủy 
Để phi tang những tội ác tày trời
Bao cực hình lên thân xác tả tơi ?
Bao lần Mẹ gọi Tạ Phong Tần ơi !

Mẹ đã chết vô cùng mờ ám
Mẹ tự thiêu hay giặc giết Mẹ tôi ?
Mẹ !Mẹ ơi ! Hồn mẹ ở trên trời
Báo mộng con ai đã giết người !
 
Tôi thay em chít khăn tang cho Mẹ
Mẹ Việt Nam con của Mẹ vẫn còn
Hồn Mẹ đã về với nước non
Xin hiển linh phù hộ đàn con
 
Tạ Phong Tần ơi ! Ta tuôn trào máu lệ
Khóc cho nhau cùng muôn vạn mảnh đời
Khóc non sông nước Việt đã mất rồi
Nhưng bạo quyền vẫn tàn bạo khắp nơi
 
Trổi dậy lên ! Phong Tần ơi !
Dân tộc đang đắm chìm
Tổ quốc đang ngả nghiêng
Trong bàn tay bạo quyền
 
Phá xích xiềng ta quyết phá xích xiềng
Phá  cùm gông của thái thú cuồng ngông
Diệt bạo quyền con đường cứu núi sông
PHONG TRÀO PHỤ NỮ VIỆT NAM HÀNH ĐỘNG CỨU NƯỚC
KÊU GỌI XUỐNG ĐƯỜNG CỨU NƯỚC
Print

                                                   


                                            







No comments:

Post a Comment