HÔM QUA TÔI GẶP XÁC NGƯỜI
Hôm nay tôi gặp xác người
Nằm co ro chết một trời đớn đau
Kia ôi ! xác chết đồng bào
Thịt da cháy bỏng lở loang hình hài
Một người Mẹ tự đốt kêu oan
Mẹ thét gào nước mất nhà tan
Thương thân con ngục tù lao lý
Trước cảnh đời dân tộc lầm than
Người con gái tóc dài buông thả
Xác thân em ngã xuống thảo nguyên
Còn loang lỗ thịt da lửa cháy
Một thông điệp lên án bạo quyền
Người đã chọn hiến thân làm ánh đuốc
Soi đất trời nhân loại lương tri
Người đã chọn chết vì sự sống
Không cam lòng nhìn Tổ Quốc hư vong
Cùng một lúc 2 người đàn bà chết
2 góc trời một nỗi đau chung
Khác tiếng nói cùng tiếng kêu thống hận
Dân tộc đang quằn quại dưới gông cùm
Tibetan đuốc sáng rực trời đông
Tibet ơi ! Việt nam chung lòng
Chung lời nguyền rửa nhục núi sông
Trải thân này dù bão táp cuồng phong
Một tiếng nức nghe hồn dâng máu lệ
Khóc thương người vì dân tộc hy sinh
Khóc dân ta cùng xiềng xích quanh mình
Thân đàn bà trước vận nước điêu linh
Ôi ! Người đàn bà tự đốt cháy đen
Người nằm xuống cho lương tâm đứng dậy
Kìa ánh đuốc làm buồng tim bỏng cháy
Kia xác người giục nhân loại dậy đi
Thế giới ơi ! Đây tiếng gào Tibet
Nhân loại ơi ! Đây tiếng thét Việt Nam
Hỡi đàn bà cùng nuôi chí dọc ngang
Góp máu đào thề tô điểm giang san
Lê Chân
Tiếng Mẹ Gọi Từ Ngàn Năm Lịch Sử
Tiếng Mẹ gọi từ ngàn năm lịch sử:
" Trổi dậy con giặc dày xéo non sông
Thúc giục con bừng lửa cháy trong lòng
Cơn quốc biến phải liều mình cứu nước
Cơn quốc biến hô vang lời quyết chiến
Đứng lên con vì tổ quốc hưng vong
Đứng lên con làm rạng giống Lạc Hồng
Việt Nam hỡi ơi hồn thiêng bất diệt,
Thức dậy con giặc tràn sang chém giết
Vạn sinh linh quặn oại với đau thương
Tĩnh đi con một giấc ngủ miên trường
Hãy trổi dậy lao mình ra phía trước
Ta liều thác quyết đền ơn đất nước
Trước gian nan xin hãy ngẩng cao đầu
Nay nước nhà đang gặp cảnh bể dâu
Ta thà chết không cúi đầu khuất phục
Da ngựa bọc thây hỏi ai vinh ai nhục
Quốc phá gia vong hào kiệt ở đâu ?
Hỡi sỉ phu sao bỏ ngỏ tuyến đầu
Cơn quốc nạn tủi nhục nào hơn nữa
Tiếng kêu Mẹ như một lời khấn hứa
Đứng lên con tổ quốc đợi chờ ta
Góp bàn tay thề cứu lấy sơn Hà
Để dân chủ nở hoa hồn dân tộc
Rồi đến lúc nước nhà qua tang tóc
Con được nằm trong đất mẹ bao la
Mẹ ôm con trong suối lệ chan hòa
Lời nhắn nhủ này quốc gia là trọng
Quê hương ta đó một thời vang bóng
Hòn ngọc viễn đông rạng rở góc trời
Nay giặc về gây tang tóc nơi nơi
Mẹ ơi mẹ mẹ muôn đời phải sống
Lê Chân
Tạ Phong Tần ! Em ở đâu
Xác Mẹ đang nơi này
Mặt lửa đốt cháy đen
Hồn uất hận dâng đầy
Tần ơi ! Nơi lao lý
Sau song sắt đọa đày
Em dâng tràn uất hận
Thảm cảnh này ai gây ?
Mẹ tự đốt hay bạo quyền thiêu hủy
Để phi tang những tội ác tày trời
Bao cực hình lên thân xác tả tơi ?
Bao lần Mẹ gọi Tạ Phong Tần ơi !
Mẹ đã chết vô cùng mờ ám
Mẹ tự thiêu hay giặc giết Mẹ tôi ?
Mẹ !Mẹ ơi ! Hồn mẹ ở trên trời
Báo mộng con ai đã giết người !
Tôi thay em chít khăn tang cho Mẹ
Mẹ Việt Nam con của Mẹ vẫn còn
Hồn Mẹ đã về với nước non
Xin hiển linh phù hộ đàn con
Tạ Phong Tần ơi ! Ta tuôn trào máu lệ
Khóc cho nhau cùng muôn vạn mảnh đời
Khóc non sông nước Việt đã mất rồi
Nhưng bạo quyền vẫn tàn bạo khắp nơi
Trổi dậy lên ! Phong Tần ơi !
Dân tộc đang đắm chìm
Tổ quốc đang ngả nghiêng
Trong bàn tay bạo quyền
Phá xích xiềng ta quyết phá xích xiềng
Phá cùm gông của thái thú cuồng ngông
Diệt bạo quyền con đường cứu núi sông
No comments:
Post a Comment