Bản tin ngày 17-07-2013: Chuyến thăm Linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý ngày 01-07-2013
Nguyễn Công Hoàng - Hơn 8 giờ sáng ngày Thứ 2 (01/7/2013) xe mới dừng, thả tôi xuống ngã 3 trên đường cao tốc về thành phố Phủ Lý. Suốt đoạn đường dài trời mưa rỉ rả thâu đêm, nhưng gần sáng cơn mưa vơi dần. Vừa xuống xe, tôi đã được các chú xe ôm vây quanh mời đi, nhưng phải từ chối vì đã hẹn xe tới đón. Trên đường vào trại tù, đôi lần dừng lại mua thêm trái cây và thức ăn liền mang vào cho Tù nhân Lương tâm Lm Nguyễn Văn Lý, chú ruột tôi, vì trong trại không có sẵn trái cây.
Sau khi làm thủ tục xuất trình giấy tờ thăm nuôi như thường lệ, tôi lưng gùi ba-lô, 2 tay xách quà gồm thức ăn và thuốc điều trị bệnh cho Lm Lý. Vừa vào tới phòng, tranh thủ thời gian chờ thăm, tôi lấy quà ra để kê khai số lượng, nhưng Lm Lý cũng vừa đi tới. Tôi vội vàng đứng lên ôm chầm lấy ông. Chú cháu gặp nhau niềm vui thật vô bờ, vì từ lần đi thăm trước tới giờ thời gian có hơi lâu.
Sau khi nghe các tin tức và lời thăm hỏi, Lm Lý hết sức xúc động và kính gởi lời cám ơn hai Đức Tổng Giám mục và linh mục đoàn Tổng giáo phận Huế, các linh mục, tu sĩ, giáo dân và bạn hữu xa gần đã luôn hiệp thông hy sinh cầu nguyện, nâng đỡ vị tù nhân lương tâm.
Lm Lý đã chia sẻ:
“Ở trong môi trường lao tù, chú đã sống và cảm nghiệm phong phú sâu sắc về tình thương của Thiên Chúa và về đức tin Kitô giáo. Chú sẵn sàng chấp nhận ở tù trọn đời để làm chứng cho Thiên Chúa Tình yêu, để cầu nguyện và hi sinh hãm mình cho quê hương VN và Giáo hội. Sống đời lao tù như vậy suốt đời theo ý Chúa, chú cũng thấy hữu ích và hạnh phúc. Chỉ tội cho gia đình phải vất vả đi theo chú.
Hiện giờ trong lòng chú mang nặng 2 nỗi buồn, mà càng ngày càng thấm thía sâu đậm:
1- Tội ác khôn xiết của nhân loại hôm nay: Trục phá thai nhi.
2- Âu lo cho Đất nước: đau xót về biển đảo Việt Nam:
Vì Việt cộng nguyện một lòng cùng Tàu cộng, nên Hà Nội ngày càng bị Bắc Kinh khống chế: “Mao Cộng xin nguyện một lòng! Bừng con mắt đã siết vòng kim cô!”
Nhìn hình ảnh Chủ tịch nước Trương Tấn Sang qua qua thăm TQ thì càng thấy rõ VN như thế nào đối với Trung cộng... Hoàng Sa & Trường Sa đã thực sự mất vào tay Trung cộng”.
Suốt buổi thăm gặp, tôi nhận thấy khuôn mặt Linh mục toát lên vẻ cương nghị bình an, giọng nói ôn tồn nhưng rõ ràng, trí nhớ còn rất tốt, tiếng cười giòn dã pha lẫn vào câu chuyện, tay liệt đã viết rõ nét chữ hơn nhưng còn chậm, chân liệt thì vẫn đi cà nhắc.
Trước khi chia tay, Lm Lý còn căn dặn: lần sau thăm chỉ mang những thức ăn đơn giản, rẻ tiền chứ đừng mang những loại đắt tiền tốn kém, vì chú muốn sống tháng ngày trong tù được hy sinh hãm mình để cầu nguyện cho Quê hương, Giáo hội và toàn thể nhân loại...
Hết thời gian thăm gặp theo quy định, tôi sắp xếp hàng quà vào túi nhỏ cho Lm Lý, lòng cứ tràn ngập thương nhớ và âu lo...
Cầm tờ khai nhận quà (mẫu in sẵn), Lm Lý vừa nói chuyện với tôi, vừa gạch bỏ dòng chữ “phạm nhân” mà viết thay vào đó: “Tù nhân Lương tâm Lm Nguyễn Văn Lý” như những lần trước. Ông còn giải thích thêm: nếu chú nhận tội thì họ sẽ tha chú về, nhưng chú không nhận vì chú làm theo tiếng nói lương tâm nên ở đây mãi.
Chú cháu ôm nhau từ biệt xong, tôi lủi thủi ra khỏi trại tù, còn Lm Lý lại bước khập khiểng đi vào 4 bức tường nhà giam tăm tối bé nhỏ.
Trở về thành phố Phủ Lý, tôi chờ đợi đến chiều tối mới lên xe vào Nam như bao lần. Đi và về hơn 3500km với bao nhiêu mệt nhọc nhưng chỉ được thăm gặp ông chú trong vòng 1 giờ. Biết thế nhưng đành chấp nhận. Để an ủi một người thân yêu đang phải tù tội vì đã dám lên tiếng công bố Sự thật và bênh vực Lẽ phải, đã dám cất lời đòi hỏi Dân chủ cho Đất nước và Tự do cho Giáo hội. Cầu mong chú luôn được bình an!
Cuối cùng, xin gởi đến những ai ưng muốn các tâm tình cầu nguyện của Lm Lý như là lời chia sẻ cuộc sống tâm linh trong trại tù nhân dịp lễ Phục sinh vừa qua (xin xem dưới).
Tường trình từ Quảng Biên, 17-07-2013
Nguyễn Công Hoàng
Nguyễn Công Hoàng - Hơn 8 giờ sáng ngày Thứ 2 (01/7/2013) xe mới dừng, thả tôi xuống ngã 3 trên đường cao tốc về thành phố Phủ Lý. Suốt đoạn đường dài trời mưa rỉ rả thâu đêm, nhưng gần sáng cơn mưa vơi dần. Vừa xuống xe, tôi đã được các chú xe ôm vây quanh mời đi, nhưng phải từ chối vì đã hẹn xe tới đón. Trên đường vào trại tù, đôi lần dừng lại mua thêm trái cây và thức ăn liền mang vào cho Tù nhân Lương tâm Lm Nguyễn Văn Lý, chú ruột tôi, vì trong trại không có sẵn trái cây.
Sau khi làm thủ tục xuất trình giấy tờ thăm nuôi như thường lệ, tôi lưng gùi ba-lô, 2 tay xách quà gồm thức ăn và thuốc điều trị bệnh cho Lm Lý. Vừa vào tới phòng, tranh thủ thời gian chờ thăm, tôi lấy quà ra để kê khai số lượng, nhưng Lm Lý cũng vừa đi tới. Tôi vội vàng đứng lên ôm chầm lấy ông. Chú cháu gặp nhau niềm vui thật vô bờ, vì từ lần đi thăm trước tới giờ thời gian có hơi lâu.
Sau khi nghe các tin tức và lời thăm hỏi, Lm Lý hết sức xúc động và kính gởi lời cám ơn hai Đức Tổng Giám mục và linh mục đoàn Tổng giáo phận Huế, các linh mục, tu sĩ, giáo dân và bạn hữu xa gần đã luôn hiệp thông hy sinh cầu nguyện, nâng đỡ vị tù nhân lương tâm.
Lm Lý đã chia sẻ:
“Ở trong môi trường lao tù, chú đã sống và cảm nghiệm phong phú sâu sắc về tình thương của Thiên Chúa và về đức tin Kitô giáo. Chú sẵn sàng chấp nhận ở tù trọn đời để làm chứng cho Thiên Chúa Tình yêu, để cầu nguyện và hi sinh hãm mình cho quê hương VN và Giáo hội. Sống đời lao tù như vậy suốt đời theo ý Chúa, chú cũng thấy hữu ích và hạnh phúc. Chỉ tội cho gia đình phải vất vả đi theo chú.
Hiện giờ trong lòng chú mang nặng 2 nỗi buồn, mà càng ngày càng thấm thía sâu đậm:
1- Tội ác khôn xiết của nhân loại hôm nay: Trục phá thai nhi.
2- Âu lo cho Đất nước: đau xót về biển đảo Việt Nam:
Vì Việt cộng nguyện một lòng cùng Tàu cộng, nên Hà Nội ngày càng bị Bắc Kinh khống chế: “Mao Cộng xin nguyện một lòng! Bừng con mắt đã siết vòng kim cô!”
Nhìn hình ảnh Chủ tịch nước Trương Tấn Sang qua qua thăm TQ thì càng thấy rõ VN như thế nào đối với Trung cộng... Hoàng Sa & Trường Sa đã thực sự mất vào tay Trung cộng”.
Suốt buổi thăm gặp, tôi nhận thấy khuôn mặt Linh mục toát lên vẻ cương nghị bình an, giọng nói ôn tồn nhưng rõ ràng, trí nhớ còn rất tốt, tiếng cười giòn dã pha lẫn vào câu chuyện, tay liệt đã viết rõ nét chữ hơn nhưng còn chậm, chân liệt thì vẫn đi cà nhắc.
Trước khi chia tay, Lm Lý còn căn dặn: lần sau thăm chỉ mang những thức ăn đơn giản, rẻ tiền chứ đừng mang những loại đắt tiền tốn kém, vì chú muốn sống tháng ngày trong tù được hy sinh hãm mình để cầu nguyện cho Quê hương, Giáo hội và toàn thể nhân loại...
Hết thời gian thăm gặp theo quy định, tôi sắp xếp hàng quà vào túi nhỏ cho Lm Lý, lòng cứ tràn ngập thương nhớ và âu lo...
Cầm tờ khai nhận quà (mẫu in sẵn), Lm Lý vừa nói chuyện với tôi, vừa gạch bỏ dòng chữ “phạm nhân” mà viết thay vào đó: “Tù nhân Lương tâm Lm Nguyễn Văn Lý” như những lần trước. Ông còn giải thích thêm: nếu chú nhận tội thì họ sẽ tha chú về, nhưng chú không nhận vì chú làm theo tiếng nói lương tâm nên ở đây mãi.
Chú cháu ôm nhau từ biệt xong, tôi lủi thủi ra khỏi trại tù, còn Lm Lý lại bước khập khiểng đi vào 4 bức tường nhà giam tăm tối bé nhỏ.
Trở về thành phố Phủ Lý, tôi chờ đợi đến chiều tối mới lên xe vào Nam như bao lần. Đi và về hơn 3500km với bao nhiêu mệt nhọc nhưng chỉ được thăm gặp ông chú trong vòng 1 giờ. Biết thế nhưng đành chấp nhận. Để an ủi một người thân yêu đang phải tù tội vì đã dám lên tiếng công bố Sự thật và bênh vực Lẽ phải, đã dám cất lời đòi hỏi Dân chủ cho Đất nước và Tự do cho Giáo hội. Cầu mong chú luôn được bình an!
Cuối cùng, xin gởi đến những ai ưng muốn các tâm tình cầu nguyện của Lm Lý như là lời chia sẻ cuộc sống tâm linh trong trại tù nhân dịp lễ Phục sinh vừa qua (xin xem dưới).
Tường trình từ Quảng Biên, 17-07-2013
Nguyễn Công Hoàng
No comments:
Post a Comment